Ngày 11: Ngày mưa lạnh lẽo (Copy)

Mình nghe âm thanh của mưa, một bầu trời trắng xóa, cơn mưa này khá to, thích thú, lao mình vào màn mưa mà không cần suy nghĩ. Mình thích cái cảm giác này, cái cảm giác tắm mưa, từng ký ức tuổi thơ lại ùa về, trong một đứa trẻ chưa lớn.

Hồi nhỏ, mỗi khi trời mưa lớn là anh trai và mình lại kéo nhau ra tắm mưa, thích lắm, mà cũng lạnh lắm, người thì ướt như chuột lột. Ba má ở trong nhà lo lắng sợ bị nhiễm lạnh nên lớn tiếng gọi vào. Mình và anh trai không nghe lời, “tụi con chơi thêm một chút nữa”. Nước mưa chảy thành dòng, hai anh em vội ngắt lấy chiếc lá thả xuống dòng nước, thi nhau mà quạt nước đẩy cho nó đi nhanh, ai đến đích trước thì thắng. Khi thì quánh lộn dỡn, lấy áo làm kiếm, và kết quả thế nào thì mọi người cũng đoán được rồi đó, anh mình lúc nào cũng thắng. Hồi đó tức lắm, càng tức càng hăng nhào vô quánh, càng quánh lại càng thua, =))). Có mấy lần mình chặn đứng nước trong sân, bắt mấy con cá cảnh từ trong hồ ra thả vào cho nó tung hoành ngang dọc, còn mình thì ngồi trên hiên nhà ngắm nhìn tụi nó bơi, thích lắm.

Nằm trên bãi cỏ, ngửa mặt lên trời, nhắm nghiền mắt lại. Mình tập trung vào xúc giác của mình, từng giọt mưa rơi xuống người, cái cảm giác mát rười rượi, một chút gì đó đọng lại, trái tim mình đập mạnh. Cảm thấy bản thân mình thật bé nhỏ giữa đất trời này, còn tự nhiên thì thật vĩ đại. Rồi mình tự hỏi, mưa từ đâu mà ra? Kiến thức học hồi cấp 2 giúp mình trả lời nhanh cho câu hỏi này: “Hơi nước trong không khí bốc lên ở một độ cao nhất định, gặp lạnh ngưng tụ lại thành mây, rồi mưa. Mưa xuống cho cây cỏ tốt tươi, rồi nước mưa ngấm xuống lòng đất tạo thành mạch nước ngầm, một phần thì gom góp đổ ra sông, ra biển”.

Mình cắt ngang dòng suy nghĩ, đưa một tay lên trời và hét thật lớn, vì mình biết tiếng mưa sẽ lấn át tiếng của mình và chẳng có ai khác nghe được ngoài chính bản thân. Mình nắm chặt tay đặt lên ngực theo kiểu chào “Hiến dân trọn con tim trong Attack on tian” cùng với giai điệu của bài hát “Shinzou Wo Sasageyo” văng vẳng bên tai, tôi thấy trái tim này rạo rực, trái tim này khát khao tự do, trái tim này khát khao được cống hiến. Mình bật người dậy, cảm thấy sức sống tràn trề, phấn khích,…

Previous
Previous

Ngày 12: The Road Not Taken (1)

Next
Next

Ngày 11: Ngày mưa lạnh lẽo